日字底的字指的是汉字中底部为“日”字形状的字。以下是一些例子:
晏(yàn)
映(yìng)
晃(huǎng)
显(xiǎn)
旨(zhǐ)
晰(xī)
暄(xuān)
暑(shǔ)
昆(kūn)
昌(chāng)
暮(mù)
昂(áng)
旭(xù)
旱(hàn)
晌(shǎng)
昭(zhāo)
昙(tán)
晓(xiǎo)
晖(huī)
昧(mèi)
暂(zàn)
旷(kuàng)
暇(xiá)
昏(hūn)
晾(liàng)
晋(jìn)
暝(míng)
曩(nǎng)
-晗(hàn)
旺(wàng)
旬(xún)
晻(yǎn)
旸(yáng)
簪(zān)
暧(ài)
暣(mèi)
漧(gàn)
暼(piàn)
穭(lǜ)
暓(mèng)
曔(dōng)
暾(tūn)
晜(zǐ)
这些字中,“日”字底通常与光明、时间、温暖等概念相关联。